Lại thêm tài liệu viết Chủ tịch Hồ Chí Minh là người Trung Quốc – Phạm Quế Dương

Chân dung mẹ của Hồ Tập Chương. Gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa di cư đến Hồng Kông.

Chân dung mẹ của Hồ Tập Chương. Gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa di cư đến Hồng Kông.

– Trước đây tôi đã viết bài về cuốn sách “Tìm hiểu về cuộc đời Hồ Chí Minh.” của tác giả Hồ Tuấn Hùng, người Đài Loan, Thái Văn dịch ra tiếng Việt. Cuốn sách khẳng định ông Nguyễn Ái Quốc đã mất năm 1932, Chủ tịch Hồ Chí Minh là người Đài Loan, họ tộc với tác giả.

Bây giờ tôi lại vừa đọc tập tài liệu “Giặc Hán đốt phá Nhà Nam“, dày 141 trang khổ lớn của tác giả Huỳnh Tâm, cũng là người Trung Quốc, xác định Chủ Tịch Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương.
Tài liệu viết: “Theo hồ sơ của nhà tù Hương Cảng, Nguyễn Tất Thành đang lâm nguy, bởi bị nhiều bệnh do trác tráng, say đắm phong trần làm cơ thể hao mòn, mang bệnh truyền nhiễm cấp độ cao hết thuốc trị liệu, có thể chết bất cứ giờ nào và nghiêm trọng hơn, ông ta mắc phải nghiện ngập với “Nàng tiên nâu”.
Năm 1932, Nguyễn Tất Thành qua đời tại nhà tù Hương Cảng, hưởng dương 40 tuổi (1892-1932).
Năm 1932, Nguyễn Tất Thành qua đời tại nhà tù Hương Cảng, hưởng dương đúng 40 tuổi (1892-1932).

Năm 1932, Nguyễn Tất Thành qua đời tại nhà tù Hương Cảng, hưởng dương đúng 40 tuổi (1892-1932).

Người thân tên Hzyen Buhb (Hồ Vinh-Nguyễn Vinh) đến nhận xác và tất cả vật dụng cá nhân của tử tù và đem đi hỏa táng. Tro cốt vủa Nguyễn Tất Thành (mã số 00567) lưu trữ tại nghĩa trang Kuntsevo Moscow Rusian … Tài liệu này được lưu trữ tại nhà tù Hương Cảng.

Nghĩa trang Kuntsevo Moscow Rusian

Nghĩa trang Kuntsevo Moscow Rusian

Ghi chú gia phả và sự nghiệp của Hồ Tập Chương trong Hồ sơ HTC 4567 lưu trữ tại Quân ủy Trung ương (CPC) và tình báo Hoa Nam Trung Quốc như sau:
“Đương sự được đảng cộng sản Trung Quốc huấn luyện hơn một thập niên tại Học viện Hoàng Phố, Vân Nam.Việc đào tạo một điệp viên xuất sắc rất công phu và phải kiên nhẫn trước tình hình chính trị. Kết quả Trung Quốc dốc hết nhân lực, tài khí, tài vật lập ra một thế lực mới tại Việt Nam và tình báo Hoa Nam thổi lên một Hồ Chí Minh làm Chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa “.
Kèm theo đó, tài liệu đưa ảnh chân dung mẹ Hồ Tập Chương, gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa di cư đến Hồng Kông và ảnh Hồ Tập Chương cùng em trai thời niên thiếu (nguồn ảnh: Tư liệu Đô Sảnh Hồng Kông và tình báo Hoa Nam).
Chân dung mẹ của Hồ Tập Chương. Gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa di cư đến Hồng Kông.

Chân dung mẹ của Hồ Tập Chương. Gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa di cư đến Hồng Kông.

Cuốn sách này còn có những dòng sau đây:
“Chúng ta cùng nhau khám phá một tài liệu hiếm có về việc “Trăm năm trồng người.” của Mao Trạch Đông chỉ thị cho Hồ Chí Minh thực hiện tại Việt Nam. Hồ Chí Minh hăng hái, đẩy mạnh việc giáo dục thiếu nhi lên hàng đầu, xem đó là một chân lý hoàn hảo một chiến lược dài hơi trong việc Hán hóa Việt Nam, và từ đó âm thầm đưa đất nước Việt Nam mỗi lúc một xa dần đặc tính của dân tộc mình …”
Khẩu hiệu “Vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người.” xuất hiện theo hướng dẫn của cộng sản họ Mao. Cùng lúc lấy thời gian che khuất dân trí Việt Nam, bằng cách đẩy mạnh chiến tranh. Một lần nữa họ Hồ hối hả mở cửa Aỉ Chi Lăng và lách qua biên giới mời Đảng Cộng Sản Trung Quốc tràn vào lãnh thổ bằng đường bộ, đường biển, v v… hậu động thủ hỗ trợ cho Hồ Chí Minh thực hiện tốt mệnh lệnh “Tiêu diệt kẻ thù không đồng chủng.”.
“Hồ vay nợ chiến tranh cao ngất trời, phải nhượng những phần đất cho Trung Quốc với tổng số trên 14 làng xã từ Tây Bắc qua Đông Bắc. Trung Quốc rất hài lòng với cách trả nợ của người vay nợ, đổ quân ào ạt vào Việt Nam, theo công bố tháng 11 năm 1968 của Nhà nước Trung Quốc.
Hồ Chí Minh xuất thân từ lò huấn luyện Hoàng Phố, thề trung thành với bản quốc, cúc cung phụng sự Quốc tế Cộng Sản, chấp nhận chiến dịch liên quân với Trung Quốc. Nhìn lại lịch sử thành lập ĐCSVN, bắt đầu từ lúc xây dựng lực lượng quân sự, Hồ Chí Minh là ai mà tự dưng có quân đội, vũ khí, tài chính, hệ thống tuyên truyền vv…nếu không phải do người Hán. Không có Trung Quốc thì lấy đâu ra người và vũ khí vì thuở ấy người Việt Nam theo cộng sản chẳng có mấy ai. Quân binh của Hồ Chí Minh hầu như là con số không, do đó, tất cả mạng sống đều được Trung Quốc bảo đảm, cung cấp và nuôi dưỡng”.
“Cho nên Mao Trạch Đông mạnh miệng lấy quyết định thay cho người chủ nhà tuyên bố, vì họ Hồ chỉ có hai bàn tay trắng: Hoa Kỳ đưa quân vào Việt Nam, đối với tôi được coi như cuộc xâm lược và tấn công biên thùy Trung Quốc”.
Điều này cho thấy Việt Nam đã mất chủ quyền từ lời tuyên bố của Mao Trạch Đông vào ngày 01/10/1965.
Mao Trạch Đông  - Hồ Chí Minh

Mao Trạch Đông – Hồ Chí Minh

Tài liệu còn đăng tấm ảnh nhà ga Bích San với chú thích: “Trước năm 1940 nhà ga Bích San thuộc lãnh thổ của Việt Nam, chính Hồ Chí Minh đã nhượng phần đất này cho Trung Quốc để đổi lấy viện trợ…”
“Nếu họ Hồ không phải là người Hán tất nhiên việc đi cầu viện sẽ về tay không. Đằng này mà mỗi khi ông ta chỉ xin viện trợ có một, tức thì lại được mười. Trung Quốc quá phóng khoáng trong viện trợ cho họ Hồ, dĩ nhiên trong tính cách phóng khoáng ấy phải theo quyết sách quốc gia”.
“Hồ Chí Minh vừa đến “Biệt điện” Bắc Kinh gỡ bộ râu cải trang, mặc áo bông nguyên Hán, ông ta khoe khoang với Chu Ân Lai về bộ râu và nhại : San trừ nhiêu râu rậm dung lực đích đã”. Hàm ý họ Hồ: Gỡ bỏ được râu, tất nhiên, đất nước Việt Nam gỡ ra rồi lại buộc vào như chơi …”.
“Ngày 19/4/1961, Chu Ân Lai khẩn bách có mặt tại biên giới Việt Trung, triệu họ Hồ đến Cao Bằng báo cáo thành bại chiến trường.
Chu Ân Lai - Hồ Chí Minh

Chu Ân Lai – Hồ Chí Minh

Mùa xuân năm 1965, Hồ Chí Minh lại bí mật đi Trung Quốc, theo kế hoạch của tình báo Hoa Nam để gặp Mao Trạch tại quê nhà của Mao Trạch Đông ở Hồ Nam để xin ý kiến.
Tôi rất quí trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, luôn tự hào 45 năm được làm “Người lính Bác Hồ”. Tôi đã nhiều lần vào Nghệ An thăm quê Bác và lễ mộ thân mẫu Bác. Đọc quyển sách của Hồ Tuấn Hùng đã rất bất bình. Nay lại đọc tập tài liệu này của Huỳnh Tâm tôi càng bức xúc. Tại sao Trung Quốc cho phổ biến công khai những tài liệu này! Ý đồ của họ là gì?
Thời nay là thời đại thông tin, trẻ già trong nước ngoài nước rất nhiều người biêt, chắc hẳn bộ máy của Đảng và Nhà nước cũng phải biết rõ. Nhưng, sao lại lặng im vô trách nhiệm đến thế. Tôi đề nghị các vị lãnh đạo và cơ quan chức năng cần làm sáng tỏ và công bố rộng rãi để sự thực được bảo vệ và tôn trọng.
Hà Nội,ngày 10/6/2014
Phạm Quế Dương
Hình Ảnh và Tư liệu:
Giặc Hán đốt phá nhà Nam – Kỳ 9 (Huỳnh Tâm)

Quảng cáo/Rao vặt

34 Comments on Lại thêm tài liệu viết Chủ tịch Hồ Chí Minh là người Trung Quốc – Phạm Quế Dương

  1. SỰ THẬT LỊCH SỬ MÀ CỘNG SẢN SỢ
    Luật sư Nguyễn Hữu Thống
    Theo sử sách của Đảng Cộng Sản, ngày 11-11-1945 Hồ Chí Minh giải tán Đảng Cộng Sản Đông Dương, và ngày 3-9-1969 Hồ Chí Minh về chầu tổ Mác-Lê.
    Ngày nay sự thật lịch sử cho biết Đảng Cộng Sản Đông Dương không giải tán năm 1945, và Hồ Chí Minh đã về chầu tổ Mác- Lê ngày hôm trước, 2 tháng 9, 1969.
    Cũng vào ngày 2 tháng 9 (1945) Hồ Chí Minh đọc Tuyên Ngôn Độc Lập.
    Thực ra Việt Nam chưa độc lập năm 1945. Chiếu Công Pháp Quốc Tế, Việt Nam chỉ thâu hồi chủ quyền độc lập ngày 8 tháng 3, 1949 do Hiệp Định Elysée. Trong năm này, 11 quốc gia khác tại Á Châu cũng giành được độc lập bằng đường lối chính trị ngoại giao, không bạo động võ trang và không liên kết với Quốc Tế Cộng Sản.
    Tháng hai năm 2000, nhà cầm quyền Hà Nội tổ chức lễ kỷ niệm 70 năm thành lập Đảng Cộng Sản Đông Dương. Trong dịp này họ viện dẫn những thành quả đã đạt được trong nửa thế kỷ vừa qua, và tự ban cho mình tư cách độc quyền lãnh đạo quốc gia.
    Gạt bỏ mọi thành kiến và mọi luận điệu tuyên truyền, chúng ta chỉ căn cứ vào những tài liệu lịch sử và những văn kiện pháp lý để đưa ra những nhận định liên quan đến chủ trương đường lối của Đảng Cộng Sản.
    NHẬN ĐỊNH VỀ ĐƯỜNG LỐI ĐẤU TRANH. Dưới chiêu bài giải phóng dân tộc, Đảng Cộng Sản chủ trương đấu tranh bạo động võ trang, và liên kết với Quốc Tế Cộng Sản. Trên bình diện dân tộc đây là một sai lầm chiến lược khiến 3 triệu thanh niên nam nữ thuộc 3 thế hệ phải hy sinh xương máu trong 3 cuộc Chiến Tranh Đông Dương:
    Chiến Tranh Đông Dương Thứ Nhất chống Pháp và Quốc Gia Việt Nam trong 8 năm (l946-l954).
    Chiến Tranh Đông Dương Thứ Hai chống Thế Giới Dân Chủ (Việt Nam Cộng Hòa, Hoa Kỳ và Đồng Minh) trong 20 năm (l955-l975); và
    Chiến Tranh Đông Dương Thứ Ba tự chống lẫn nhau trong 10 năm, Chiến Tranh Miên Việt kết thúc năm 1989 do sự can thiệp của Liên Hiệp Quốc.
    Trong số 14 nước thuộc địa, bảo hộ và giám hộ tại Á Châu, chỉ có 3 nước Đông Dương dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Đông Dương đã đấu tranh bạo động võ trang và liên kết với Quốc Tế Cộng Sản. Trái lại 11 quốc gia khác đã đấu tranh ôn hòa, không bạo động và không liên kết với Quốc Tế Cộng Sản.
    Trong khi Đảng Cộng Sản Đông Dương đứng vào hàng ngũ Quốc Tế Cộng Sản để đấu tranh võ trang nhằm lật đổ các Đế Quốc Tây Phương, thì các Đảng Quốc Gia Á Châu chủ trương hợp tác thương nghị với Đế Quốc Cũ để giành tự trị trong giai đoạn đầu và độc lập trong giai đoạn sau. Cũng vì vậy họ đã tiết kiệm được nhiều hy sinh xương máu và thời gian giành độc lập được rút ngắn còn từ 1 đến 4 năm sau Thế Chiến II. Sau Thế Chiến I, năm 1919 tại Hội Quốc Liên (League of Nations) tổ chức tiền thân của Liên Hiệp Quốc, Tổng Thống Hoa Kỳ Woodrow Wilson đề xướng quyền Dân Tộc Tự Quyết để khuyến cáo các Đế Quốc Tây Phương từng bước trả tự trị và độc lập cho các thuộc địa Á Phi. Từ đó trào lưu tiến hóa tất yếu của lịch sử là sự giải thể tiệm tiến của các Đế Quốc Tây Phương. Cũng trong năm này Đế Quốc Anh đã trả chủ quyền độc lập cho Canada tại Bắc Mỹ và A Phú Hãn tại Nam Á.
    Năm 1941, khi Thế Chiến II còn đáng tiếp diễn, các Đế Quốc Tây Phương Anh Mỹ Pháp Hòa Lan hội nghị tại Newfoundland Canada để công bố Hiến Chương Đại Tây
    Dương theo đó các thuộc địa và bảo hộ sẽ được trao trả độc lập khi Chiến Tranh kết thúc.
    Mùa xuân 1945, với sự đầu hàng của Đức Quốc Xã, 50 quốc gia đồng minh họp Hội Nghị San Francisco để thành lập Liên Hiệp Quốc và ban hành Quyền Dân Tộc Tự Quyết trong Điều Thứ Nhất của Hiến Chương Liên Hiệp Quốc.
    Trung thành với Hiến Chương Đại Tây Dương và Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, trong 4 năm, từ 1946 đến 1949, các Đế Quốc Mỹ Anh Pháp Hòa Lan đã lần lượt tự giải thể để trả độc lập cho 12 thuộc địa Á Châu:
    Độc lập năm l946: Phi Luật Tân thuộc Hoa Kỳ, Syrie và Liban thuộc Pháp. Độc lập năm l947: Ấn Độ và Đại Hồi thuộc Anh. Độc lập năm l948: Miến Điện, Tích Lan và Palestine thuộc Anh. Độc lập năm l949: Việt Nam, Ai Lao, Cao Miên thuộc Pháp, và Nam Dương thuộc Hoà Lan.(1)
    Như vậy lịch sử đã chứng minh rằng, tại Á Châu, đấu tranh không bạo động và không liên kết với Quốc Tế Cộng Sản là đường lối khôn ngoan và hữu hiệu để giành tự trị và độc lập cho quốc gia. Ngược lại, đứng vào hàng ngũ Quốc Tế Cộng Sản để đấu tranh võ trang nhằm lật đổ các Đế Quốc Tây Phương là một sai lầm chiến lược. Vì đây không phải là chiến tranh giành độc lập mà là chiến tranh ý thức hệ giữa Quốc Tế Cộng Sản và Thế Giới Dân Chủ. Kinh nghiệm dân gian cho biết nơi nào trâu bò húc nhau thì ruồi muỗi chết: 3 triệu thanh niên nam nữ tại Triều Tiên, 3 triệu tại Việt Nam, 2 triệu tại Miên Lào và 1 triệu tại A Phú Hãn đã hy sinh thân sống, không phải để giành độc lập cho quốc gia, mà để cho Đảng Cộng Sản cướp chính quyền.
    NHẬN ĐỊNH VỀ CUỘC ĐẤU TRANH GIÀNH ĐỘC LẬP.
    Trung thành với Quốc Tế Vô Sản, Đảng Cộng Sản Đông Dương phủ định chủ nghĩa dân tộc. Họ không chủ trương đấu tranh giành độc lập vì quốc gia dân tộc và không quan niệm độc lập quốc gia như một cứu cánh tối hậu, một mục tiêu chiến lược phải tranh thủ với bất cứ giá nào, với bất cứ hy sinh nào, kể cả việc hy sinh những quyền lợi riêng tư của đảng phái. Lịch sử đã chứng minh rằng Đảng Cộng Sản chỉ sử dụng cuộc đấu tranh giành độc lập như một chiêu bài, một chiến thuật để đạt mục tiêu chiến lược là Cướp Chính Quyền. Họ đã chống đối và phá hoại bất cứ giải pháp độc lập nào không cho họ độc quyền lãnh đạo quốc gia.
    Tại Pháp, tháng 3, l947, Hội Đồng Chính Phủ Ramadier và Hội Đồng các Chính Đảng (lãnh đạo Quốc Hội gồm cả Đảng Xã Hội và Đảng Cộng Sản ) công bố Quyết Nghị về chính sách mới của Pháp tại Việt Nam theo đó Pháp không chủ trương tái lập
    thuộc địa tại Á Châu. Pháp tán thành nguyện vọng chính đáng của nhân dân Việt Nam về độc lập và thống nhất (ba miền cùng chung một lịch sử, một chủng tộc, một văn hóa và một ngôn ngữ). Đặc biệt là, cũng trong năm 1947, sau khi ký Hiệp Ước Sơ Bộ Vịnh Hạ Long, Pháp đã đăng ký Việt Nam là một quốc gia độc lập tại Liên Hiệp Quốc. (Everyone’s United Nations năm 1986, trang 332).
    Chủ quyền độc lập của Việt Nam được thừa nhận bởi Hiệp Định Élysée ngày 8-3-1949 ký kết giữa Tổng Thống Vincent Auriol và Quốc Trưởng Bảo Đại.
    Hiệp Định Élysée là một văn kiện độc nhất trong lịch sử ngoại giao quốc tề. Thông thường các hiệp ước và hòa ước quốc tế đếu do các ngoại trưởng ký. Riêng Hiệp Định Élysee đã được chính Tổng Thống Vincent Auriol tự tay ký, với sự kiến thị của Thủ Tướng Henry Queille, của Ngoại Trưởng Schuman,của Bộ Trưởng Quốc Phòng Ramadier và Bộ Trưởng Pháp Quốc Hải Ngoại Paul Coste-Floret. Từ đó, chiếu công pháp quốc tế, Việt Nam được hòan toàn độc lập, các hiệp ước thuộc địa và bảo hộ ký với Pháp trong hậu bán thế kỷ 19 đã bị Hiệp Định Élysée bãi bỏ.
    Cũng trong năm l949 Trung Cộng đã dùng võ trang thôn tính lục địa Trung Hoa. Theo sách lược của Quốc Tế Cộng Sản, việc cộng sản hóa Trung Hoa sẽ mở đầu cho việc nhuộm đỏ hai bán đảo Đông Dương và Trìêu Tiên. Trước nguy cơ này, các cường quốc Tây Phương chủ trương giữ vững Việt Nam trong hàng ngũ Thế Giớí Dân Chủ chống lại âm mưu thôn tính của Quốc Tế Cộng Sản.
    Chiếu Hiệp Định Elysee tháng 3, 1949, Việt Nam là một quốc gia liên kết trong Liên Hiệp Pháp nên giữa Việt Nam và Pháp có nghĩa vụ an ninh hỗ tương. Nay Quốc Gia Việt Nam bị đe doạ về an ninh quốc nội (nội loạn) và an ninh quốc ngoại (ngoại xâm), nên Pháp có nghiã vụ phải mang quân hay điều quân để bảo vệ biên thùy của Việt Nam đồng thời là biên thùy của Liên Hiệp Pháp và của Thế Giới Dân Chủ. Mặc dầu vậy Đảng Cộng Sản đã phủ nhận nền độc lập này. Họ tiếp tục chiến đấu võ trang để được độc quyền lãnh đạo quốc gia.
    Để vận động toàn dân tham gia kháng chiến, Đảng Cộng Sản tuyên truyền rằng Pháp đem quân trở lại Việt Nam để tái lập chế độ thuộc địa.
    Đây là một luận điệu tuyên truyền xuyên tạc. Vì từ năm 1947 các Hội Đồng Chính Phủ và Chính Đảng Pháp đã quyết định không tái lập chế độ thuộc địa tại Á Châu và tán thành nguyện vọng độc lập của nhân dân Việt Nam. Trước đó, năm 1946, Pháp đã trả độc lập cho Syrie và Liban theo chủ trương của Hiến Chương Đại Tây Dương và Hiến Chương Liên Hiệp Quốc. Và trong năm 1947, như đã trình bầy, Pháp đã đăng ký Việt Nam là một quốc gia độc lập tại Liên Hiệp Quốc. Tháng 3, 1949, bằng Hiệp
    Định Elysée, Pháp đã chính thức thừa nhận chủ quyền độc lập của Quốc Gia Việt Nam.
    NHẬN ĐỊNH VỀ CUỘC THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC.
    Năm l975 Đảng Cộng Sản không có công thống nhất đất nước. Vì theo quốc tế công pháp, Quốc Gia Việt Nam đã được độc lập và thống nhất từ năm l949 chiếu Hiệp Định Élysée ngày 8-3-l949.
    Qua tháng sau, chiếu nguyên tắc Dân Tộc Tự Quyết, ngày 23-4-l949, Quốc Hội Nam Kỳ biểu quyết giải tán chế độ Nam Kỳ thuộc địa để sát nhập Nam Phần vào lãnh thổ Quốc Gia Việt Nam độc lập và thống nhất (với 45 phiếu thuận và 6 phiếu chống).
    Tuy nhiên Đảng Cộng Sản đã phủ nhận nền độc lập này và đã phá hoại nền thống nhất này. Vì Hiệp Định Élysée không cho họ độc quyền lãnh đạo quốc gia. Do đó họ vẫn tiếp tục chiến đấu võ trang và đã ký Hiệp Định Genève chia đôi đất nước để cướp chính quyền tại Miền Bắc năm l954. Và rồi, với sự yểm trợ của Quốc Tế Cộng Sản, họ lại tiếp tục chiến đấu võ trang để thôn tính Miền Nam năm l975.
    Kể từ năm 1955, Đảng Cộng Sản tuyên truyền rằng Mỹ đã thay thế Pháp để thống trị Miền Nam. Đây cũng là một luận điệu tuyên truyền xuyên tạc. Vì quân đội Hoa Kỳ chiến đấu tại Triều Tiên và Việt Nam không phải để thống trị hai quốc gia này mà để bảo vệ biên thùy của Thế Giới Dân Chủ.
    Tấm bản đồ Việt Nam ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để tạo lập nên hồi đầu thế kỷ 19. Sau này, vì yếu thế, chúng ta phải nhượng cho Pháp 6 tỉnh Miền Nam. Năm 1949 đồng bào Miền Nam đã hành sử quyền dân tộc tự quyết để thâu hồi chủ quyền lãnh thổ và bồi đắp tấm bản đồ từ Nam Quan đến Cà Mâu. Tuy nhiên, bằng chiến tranh võ trang, Hồ Chí Minh đã cầm tay xé đôi tấm bản đồ năm 1954 để cướp chính quyền tại Miền Bắc. Và rồi, năm 1975, cũng bằng chiến tranh võ trang, Đảng Cộng Sản đã cướp chính quyền tại Miền Nam. Rồi họ lấy băng keo dán 2 mảnh dư đồ lại và tuyên bố rằng: “Đảng Cộng Sản có công thống nhất đất nước!”.
    Chúng ta đưa ra những nhận định này trên cương vị người nghiên cứu sử học và luật học, chứ không với tư cách cán bộ tuyên truyền cho một chủ thuyết hay một chế độ chính trị nào.
    ĐỐI CHIẾU CÁC PHONG TRÀO GIẢI PHÓNG DÂN TỘC TẠI Á CHÂU.
    Muốn có cái nhìn khách quan và trung thực, chúng ta hãy đối chiếu công cuộc đấu tranh giành độc lập tại Việt Nam với các phong trào giải phóng dân tộc tại Á Châu.
    Sau Thế Chiến II, trong số 14 nước thuộc địa, bảo hộ và giám hộ tại Á Châu, chỉ có 3 nước Đông Dương dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Đông Dương đã đấu tranh võ trang, và liên kết với Quốc Tế Công Sản. Trái lại các Đảng Quốc Gia tại 11 nước Á Châu khác đã chủ trương đấu tranh ôn hòa, không bạo động và không liên kết với Quốc Tế Cộng Sản.
    Một năm sau Thế Chiến II, từ l946 đến l949, các Đế Quốc Tây Phương Mỹ, Pháp, Anh và Hoà Lan đã lần lượt tự giải thể để trả độc lập cho 12 nước thuộc địa, bảo hộ và giám hộ tại Á Châu.
    1946: Phi Luật Tân độc lập
    Hoa Kỳ đi tiền phong trong cuộc giải phóng thuộc địa. Nguyên là một cựu thuộc địa, Hoa Kỳ có truyền thống đấu tranh giải phóng dân tộc. Nhân dân Hoa Kỳ có cảm tình với những phong trào đấu tranh giành độc lập của các dân tộc Á Phi.
    Đầu thập niên 1930, Luật Sư Quezon, lãnh tụ Đảng Quốc Gia Phi Luật Tân đến Hoa Thịnh Đốn vận động Quốc Hội Hoa Kỳ ban hành quy chế tự trị và độc lập cho Phi Luật Tân. Năm l934 Quốc Hội Hoa Kỳ biểu quyết thông qua Luật Tydings-McDuffie Act công nhận Phi Luật Tân là một quốc gia tự trị (dominion) từ 1935. Trong đạo luật này có khỏan quy định rằng, 10 năm sau, đúng Ngày Quốc Khánh Hoa Kỳ (4 tháng 7, 1945) Phi Luật Tân sẽ được độc lập. Tuy nhiên tới ngày đó, Chiến Tranh Thái Bình Dương chưa kết thúc, nên Phi Luật Tân chỉ được độc lập ngày 4-7-1946 (trễ một năm vì lý do chiến cuộc).
    Trong thời chiến tranh, Luật Sư Quezon tham gia Ủy Ban Chiến Tranh vùng Thái Bình Dương, và người phụ tá của ông, Luật Sư Roxas hoạt động tình báo cho Tướng McArthur. Khẩu hiệu đấu tranh của Đảng Quốc Gia Phi Luật Tân là “Độc Lập do Hợp Tác” (Independence through Cooperation).
    1946: Syrie và Liban độc lập.
    Nếu Hoa Kỳ có truyền thống đấu tranh giải phóng dân tộc, thì Pháp cũng là quốc gia có truyền thống Tự Do, Bình Đẳng, Bác Ái tiến bộ nhất trong lịch sử loài người.
    Tại Syrie và Liban, lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc là Đảng Nhân Dân tại Syrie và Luật Sư Dabbas tại Liban. Dabbas đã từng du học tại Paris, nơi đây ông hay biết rằng, bên cạnh các đảng bảo thủ chủ trương duy trì thuộc địa còn có Đảng Xã Hội Pháp chủ trương giải phóng lao động và giải phóng thuộc địa.
    Năm 1936 Mặt Trận Bình Dân nắm chính quyền, Thủ Tướng Xã Hội Pháp Léon Blum ký hiệp ước với Syrie và Liban để trả tự trị cho 2 quốc gia này. Và 10 năm sau, năm 1946 quân đội Liên Hiệp Pháp triệt thoái để trả độc lập cho Syrie và Liban (Thời gian này tại Trung Đông chưa có nguy cơ xâm nhập của Staline).
    1947: Ấn Độ và Đại Hồi độc lập.
    Sau các Đế Quốc Hoa Kỳ và Pháp, đến lượt Đế Quốc Anh tự giải thể. Tới Thế Chiến II, Anh Quốc đã thành lập được một đế quốc hùng mạnh nhất từ cổ chí kim chạy từ Âu Châu qua Mỹ Châu, Phi Châu, Á Châu và Úc Châu. Người Anh thường tự hào nói: “Mặt trời không bao giờ lặn trên Đế Quốc Anh”. Vậy mà 2 năm sau Thế Chiến II, năm 1947, Đế Quốc Anh bắt đầu tự giải thể.
    Tại Ấn Độ, 3 nhà lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc là các Luật Sư Gandhi, Nehru và Jinnah. Các vị này đã từng du học tại Anh, nơi đây họ hay biết rằng, bên cạnh Đảng Bảo Thủ chủ trương duy trì thuộc địa, còn có Đảng Lao Động Anh chủ trương giải phóng lao động và giải phóng thuộc địa như Đảng Xã Hội Pháp.
    Năm 1947 Thủ Tướng Lao Động Anh Clement Attlee trả độc lập cho Ấn Độ và Đại Hồi, và qua năm sau, 1948, trả độc lập cho Miến Điện, Tích Lan và Palestine.
    Khác với Đảng Cộng Sản Việt Nam, Đảng Quốc Đại Ấn Độ chủ trương đấu tranh công khai, ôn hòa, hợp pháp, không bạo động, không vọng ngoại và không liên kết với Quốc Tế Cộng Sản.
    Với một dân số quá đông (gần 400 triệu, so với 20 triệu ở Việt Nam năm 1945), trong một xã hội nghèo đói, thất học, với những mâu thuẫn trầm trọng về tôn giáo, chủng tộc, ngôn ngữ, đẳng cấp và giai cấp, cuộc đấu tranh tại Ấn Độ 10 lần khó hơn tại Việt Nam. Vậy mà, dưới sự lãnh đạo của Gandhi, Ấn Độ đã giành được độc lập 2 năm sau Thế Chiến II, trong khi dân tộc ta đã phải hy sinh xương máu ròng rã trong 40 năm. 1948: Miến Điện, Tích Lan và Palestine độc lập.
    Người anh hùng dân tộc Miến Điện là Aung San (thân phụ bà Aung San Suu Kyi hiện lãnh đạo phong trào Dân Chủ tại Miến Điện). Cũng như Gandhi, Aung San tình nguyện chiến đấu trong Quân Đội Hoàng Gia Anh. Cùng với U Nu, ông thành lập Liên Đoàn Nhân Dân Tự Do Chống Phát Xít để hợp tác với Anh, chống Nhật…
    Năm l948 Miến Điện được trao trả độc lập.
    Tại Tích Lan Hiến Pháp năm l931 ấn định thời gian tập sự tự trị là 15 năm. Với chủ trương “Thiện Chí và Hợp Tác” (Good Will and Cooperation), Đảng Quốc Gia Tích Lan đã giành được tự trị năm l945 và độc lập năm l948.
    Cũng trong năm này Palestine thoát quyền giám hộ của Đế Quốc Anh.
    1949: Nam Dương độc lập.
    Sau các Đế Quốc Mỹ, Pháp, Anh đến lượt Đế Quốc Hoà Lan tự giải thể năm l949. Phong trào giải phóng dân tộc Nam Dương được phát động bởi giới trí thức du học Hòa Lan. Trong khi Đảng Cộng Sản theo sách lược bạo động võ trang thì Đảng Quốc Gia Nam Dương chủ trương đấu tranh ôn hòa bất bạo động bằng canh tân và giáo dục. Sukarno lập Câu Lạc Bộ Văn Hoá Bandung và Hatta lập Hội Giáo Dục Quốc Gia Nam Dương để nâng cao dân trí và chấn hưng dân khí. Hatta du học 10 năm tại Hoà Lan và Luật Sư Sjahrir đã từng gia nhập Đảng Lao Động Hoà Lan trong thời gian du học.
    Năm 1942 Nhật chiếm đóng Nam Dương, Sukarno hợp tác với Nhật. Tháng 8, l945 Nhật đầu hàng Đồng Minh, Sukarno tuyên bố Nam Dương độc lập. Nhưng rồi quân đội Hòa Lan theo chân quân đội Anh sang giải giới quân đội Nhật, Sukarno chủ trương thương nghị với Hoà Lan.
    Trong những năm l946 và l948, Đảng Cộng Sản Nam Dương phát động chiến đấu võ trang để phá thương nghị. Thời gian này nước láng giềng Phi Luật Tân đã được độc lập. Tổng Thống Truman vận động Liên Hiệp Quốc áp lực Hoà Lan phải hòa đàm với chính phủ Sjahrir. Lúc này Hoa Kỳ đang thực thi Kế Hoạch Marshall để tái thiết Âu Châu thời hậu chiến nên tiếng nói của Hoa Kỳ có trọng lượng đối với Hòa Lan. Hội Nghị Bàn Tròn La Haye được triệu tập dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp Quốc. Tháng 12-1949, do Hiệp Ước La Haye, Hoà Lan thừa nhận chủ quyền độc lập của Nam Dương.
    STALINE THIẾT LẬP ĐẾ QUỐC SÔ VIẾT.
    Như vậy từ 1946 đến 1949 tất cả các đế quốc Tây Phương Mỹ, Pháp, Anh, Hoà Lan đã lần lượt tự giải thể để trả độc lập cho 12 thuộc địa Á Châu.
    Trong khi đó, từ 1947 tại Đông Âu Staline thiết lập Đế Quốc Sô Viết bằng cách thôn tính 3 nước Baltic Lithuanie, Lettonie và Estonie. Sau đó Liên Xô dựng “Bức Màn Sắt” tại 7 nước Đông Âu là Ba Lan, Hung Gia Lợi, Tiệp Khắc, Đông Đức, Albanie,
    Bulgarie, và Roumanie. Từ đó, chiến tranh lạnh hay chiến tranh ý thức hệ bộc phát giữa Quốc Tế Cộng Sản và Thế Giới Dân Chủ.
    Các nhà lãnh đạo phe Thế Giới Dân Chủ như Truman, Churchill và De Gaulle nhất quyết không trao Đông Dương cho Đảng Cộng Sản Đông Dương vì họ không muốn Staline mở rộng Bức Màn Sắt từ Đông Âu qua Đông Á.
    Riêng tại Việt Nam, De Gaulle cũng nhất quyết không trao Nam Kỳ cho Hồ Chí Minh vì Nguyễn Ái Quốc là cán bộ của Staline tại Đông Dương
    Cũng vì vậy hồi tháng 12-1945 De Gaulle đã mời Cựu Hoàng Duy Tân từ đảo Réunion tới Paris thương nghị.
    Nhiều tài liệu lịch sử cho biết De Gaulle đã chấp thuận trên nguyên tắc để Duy Tân về nước đầu năm l946. Trước đó, hai bên sẽ ký một hiệp ước công nhận Việt Nam là một quốc gia tự do và tự trị trong Liên Bang Đông Dương và trong Liên Hiệp Pháp. Chính Phủ Việt Nam sẽ được toàn quyền quản trị về mặt nội bộ. Tuy nhiên vì lúc này Đảng Cộng Sản đã cướp chính quyền tại Miền Bắc, nên quân đội Pháp còn phải ở lại Việt Nam một thời gian với tư cách quân đội Liên Hiệp Pháp để yểm trợ Việt Nam giải quyết các vấn đề an ninh quốc nội (nội loạn) và an ninh quốc ngoại (ngoại xâm). Theo quy chế Liên Hiệp Pháp, giữa Pháp và Việt Nam có nghĩa vụ an ninh hỗ tương. Do đó quân đội Pháp có nghĩa vụ bảo vệ biên cương của Việt Nam, đồng thời là biên cương của Liên Hiệp Pháp.
    Rất tiếc là mùa Giáng Sinh 1945 Duy Tân đã tử nạn máy bay trên sa mạc Trung Phi trên đường từ Paris về đảo Reunion thăm nhà. Nhiều người cho đây là vụ phá hoại. Nguyên nhân phi cơ phát hỏa là vì ‘’hết săng’’. Đây là một nguyên nhân hy hữu vì không một phi hành đoàn nào chịu cất cánh nếu máy bay không chứa đủ săng nhớt.
    Việc Duy Tân mất đi là một đại bất hạnh cho Việt Nam cũng như cho Pháp. Vì nếu đầu năm l946 Duy Tân về nước lập Chính Phủ Quốc Gia giành tự trị, độc lập và thống nhất cho Việt Nam thì chiến tranh Việt Pháp sẽ có cơ tránh được. Hồ Chí Minh sẽ không còn được độc quyền yêu nước và có lẽ chẳng còn ai muốn gia nhập Đảng Cộng Sản nữa (năm 1945 Đảng Cộng Sản chỉ có 5 ngàn đảng viên).
    Lúc này Đảng Cộng Sản Pháp đã thông báo cho Staline và Hồ Chí Minh biết De Gaulle đã có giải pháp quốc gia về Việt Nam. Cũng vì vậy, ngày 11- 11-1945, Hồ Chí Minh giả bộ giải tán Đảng Cộng Sản Đông Dương. Rồi thành lập Chính Phủ Liên Hiệp với sự tham gia của Cách Mạng Đồng Minh Hội (với Nguyễn Hải Thần) và Việt Nam Quốc Dân Đảng (với Vũ Hồng Khanh và Nguyễn Tường Tam) để bầy cảnh đa đảng làm bình phong thương nghị với Pháp.
    Ngày 6-3-1946 tại Hà Nội, nhân danh chính phủ liên hiệp, Hồ Chí Minh ký Hiệp Ước Sơ Bộ Sainteny và chấp thuận mọi điều khỏan mà De Gaulle đã thỏa thuận với Duy Tân: Việt Nam là một nước tự do và tự trị trong Liên Bang Đông Dương và trong Liên Hiệp Pháp. 15 ngàn quân Pháp được đồn trú tại Bắc Kỳ trong thời hạn 5 năm.
    Sau đó ngày 14-9-l946 tại Paris, Hồ Chí Minh đã đến nhà riêng của Moutet để xin ký Thỏa Ước Tạm Thời Moutet (Marius Moutet là đồng chí cũ trước khi Hồ Chí Minh bỏ đảng Xã Hội để gia nhập Đảng Cộng Sản Pháp).
    Tuy nhiên các nhà lãnh đạo Thế Giới Dân Chủ vẫn nhất quyết không trao Đông Dương cho Đảng Cộng Sản Đông Dương. Theo chỉ thị của Quốc Tế Cộng Sản Hồ Chí Minh phát động chiến tranh võ trang ngày 19-12-1946.
    Bằng hành động gây chiến này Hồ Chí Minh đã vi phạm Hiệp Ước Sơ Bộ Sainteny và Thỏa Ước Tạm Thời Moutet.
    Do đó, như đã trình bầy, 3 tháng sau, tháng 3, 1947, Hội Đồng Chính Phủ Ramadier cùng Hội Đồng các Chính Đảng Pháp công bố Quyết Nghị về chính sách mới của Pháp tại Việt Nam, theo đó Pháp tán thành nguyện vọng chính đáng của nhân dân Việt Nam về độc lập và thống nhất. Ngoài ra, cũng trong năm 1947 tại Liên Hiệp Quốc, Pháp đã đăng ký Viet Nam là quốc gia độc lập. Sở dĩ Việt Nam không được gia nhập Liên Hiệp Quốc vì gặp sự phản kháng của Liên Xô hành sử quyền phủ quyết.
    Năm 1947, nếu Hồ Chí Minh là người yêu nước, nếu Nguyễn Ái Quốc là nhà ái quốc biết đặt quyền lợi quốc gia trên quyền lợi đảng phái, thì ông ta đã phải ngưng chiến cho phe quốc gia có điều kiện hòa đàm và ký kết với Pháp một hiệp ước để giành lại độc lập và thống nhất cho Việt Nam. Tuy nhiên Hồ Chí Minh không phải là người yêu nước, Nguyễn Ái Quốc không phải là nhà ái quốc nên ông ta vẫn tiếp tục đẩy tới chiến tranh võ trang để phá vỡ mọi giải pháp độc lập quốc gia.
    Mặc dầu vậy các Chính Phủ Pháp vẫn trung thành với Quyết Nghị của các Hội Đồng Chính Phủ và Chính Đảng Pháp năm 1947.
    Tháng 12,1947, Pháp ký Hiệp Ước Sơ Bộ Vịnh Hạ Long với Quốc Trưởng Bảo Đại để thừa nhận chủ quyền độc lập của Việt Nam. Hiệp Ước Sơ Bộ này được khai triển bởi Thông Cáo Chung Vịnh Hạ Long tháng 6, 1948. Theo Hiệp Ước này Pháp
    thừa nhận nền độc lập của Việt Nam và Việt Nam được tiến hành thủ tục thực hiện thống nhất quốc gia chiếu nguyên tắc Dân Tộc Tự Quyết.
    Và tại Điện Elysée (Paris) Tổng Thống Vincent Auriol, nhân danh TổngThống Cộng Hòa Pháp và nhân danh Chủ Tịch Liên Hiệp Pháp, đã ký với Quốc Trưởng Bảo Đại Hiệp Định Elysée ngày 8-3-1949 Công Nhận Việt Nam Thống Nhất và Độc Lập Trong Liên Hiệp Pháp.
    Do Quyết Nghị ngày 23-4-1949, chiếu Dân Tộc Tự Quyết, Quốc Hội Nam Kỳ đã giải tán chế độ Nam Kỳ tự trị và sát nhập Nam Phần vào lãnh thổ Quốc Gia Việt Nam độc lập và thống nhất (từ Nam Quan đến Cà Mâu). Ngày 6-6-1949 Quốc Hội Pháp phê chuẩn Hiệp Định Elysée để giao hoàn Nam Kỳ cho Quốc Gia Việt Nam. Ngày 2-2-1950 Quốc Hội Pháp phê chuẩn toàn bộ Hiêp Định E1ysée. Cũng trong tháng này Hoa Kỳ, Anh Quốc và Thái Lan chính thức thừa nhận Quốc Gia Việt Nam do Chính Phủ Bảo Đại đại diện. (Thái Lan có chân trong khối Liên Minh Phòng Thủ Đông Nam Á SEATO).
    Chúng ta không nên có thành kiến cho rằng gia nhập Liên Hiệp Pháp là vi phạm chủ quyền quốc gia. Vì các nước Ấn Độ, Đại Hồi, Canada, Úc Đại Lợi, Tân Tây Lan v…v… cũng là những quốc gia độc lập trong Liên Hiệp Anh.
    Về mặt an ninh quốc phòng, nếu năm 1949 Việt Nam không gia nhập Liên Hiệp Pháp thì quân đội viễn chinh Pháp phải rút khỏi Việt Nam (như tại Syrie và Liban năm 1946). Và chỉ trong một vài tuần lễ (như tại Nam Hàn năm 1950), phe Quốc Tế Cộng Sản sẽ nhuộm đỏ bán đảo Đông Dương.
    Khách quan mà xét, năm 1949 độc lập trong Liên Hiệp Pháp là giải pháp tối ưu cho Việt Nam. Chúng ta có thể sử dụng các chuyên viên Pháp là những người am hiểu phong tục tập quán, biết rõ dân tình nước ta, lại có những kinh nghiệm về khai thác nông lâm súc, công kỹ nghệ thương mãi, xây cất cầu cống, đường sá, sông ngòi, hải cảng, cồn đảo … Ngoài ra họ còn có thể cố vấn chúng ta để xây dựng môt nền giáo dục phổ thông, một nền hành chánh hiện đại và một nền tư pháp độc lập để tiến tới tam quyền phân lập và dân chủ pháp trị.
    Về mặt phát triển chúng ta có sẵn thị trường Liên Hiệp Pháp để xuất cảng các hàng hóa và các nông, lâm, khoáng sản … Do đó, năm 1949, độc lập trong Liên Hiệp Pháp là giải pháp tối ưu cho Việt Nam.
    Nhưng rồi Đảng Cộng Sản đã đưa dân tộc ta vào con đường chông gai chết chóc trong suốt 40 năm (từ 1949 đến 1989).
    Đại hạnh của Ấn Độ là có Gandhi theo Chủ Nghĩa Dân Tộc. Đại bất hạnh của Việt Nam là có Hồ Chí Minh theo Chủ Nghĩa Cộng Sản. Tổng kết lại, Chiến Tranh Đông Dương Thứ Nhất có thể chia làm 3 giai đoạn:
    1) l946-l947: chiến tranh võ trang. 2) 1947-1949: hoà đàm và thương nghị. 3) l949-1954: chiến tranh ý thức hệ giữa Quốc Tế Cộng Sản và Thế Giới Dân Chủ (như Chiến Tranh Triều Tiên). Vì từ 1949 Việt Nam đã giành được độc lập nên chiến tranh không phải để giải phóng dân tộc, mà là một phương tiện để Cộng Sản cướp chính quyền. KẾT LUẬN Nói tóm lại: 1) Phủ nhận chủ nghĩa dân tộc, Đảng Cộng Sản đã phạm sai lầm chiến lược khi theo Quốc Tế Cộng Sản để đấu tranh bạo động võ trang khiến dân tộc ta phải hy sinh xương máu ròng rã 40 năm.
    2) Đảng Cộng Sản không có công giành độc lập năm 1954 vì Việt Nam đã được độc lập từ 1949 chiếu Hiệp Định Elysée.
    3) Đảng Cộng Sản không có công thống nhất đất nước năm 1975 vì Việt Nam đã được thống nhất năm 1949 khi Quốc Hội Nam Kỳ biểu quyết giải tán chế độ Nam Kỳ tự trị để sát nhập Nam Phần vào lãnh thổ quốc gia Việt Nam độc lập và thống nhất.
    4) Trên bình diện dân tộc 3 cuộc Chiến Tranh Đông Dương là những cuộc chiến tranh vô ích, vô lý và vô nghĩa.
    5) Vì vậy Đảng Cộng Sản không có tư cách và không có tính chính thống để độc quyền lãnh đạo quốc gia. Và chế độ CS phải được giải thể để cho người dân được quyền mưu cầu hạnh phúc trong chế độ Dân Chủ Pháp Trị, trong đó các dân quyền và nhân quyền được tôn trọng, kinh tế quốc gia được phát triển và công bằng xã hội được thực thi.
    CHÚ THÍCH
    1) Sau khi ký Hiệp Định Elysée ngày 8-3-1949, Tổng Thống Vincent Auriol đã ký Hiệp Ước với Quốc Vương Ai-Lao Sisavangvong ngày 20-7-1949 và với Quốc Vương Cao-Miên Sihanouk ngày 8-11-1949 “theo tinh thần Hiệp Định Elysée”
    Hai quốc gia còn lại là Mã Lai và Tân Gia Ba trong Liên Bang Mã Lai Á. Năm 1948 Đảng CS Mã Lai lập chiến khu chiến đấu võ trang. Để dẹp nội loạn, chính phủ Anh ban hành tình trạng thiết quân luật. Từ năm 1952 Đảng Quốc Gia Mã Lai đưa ra chủ trương “độc lập do hợp tác chủng tộc” kết hợp các sắc dân Mã Lai, Trung Hoa và Ấn Hồi. Luật Sư Abdul Rahman đã từng làm phó chưởng lý tại Anh. Abdul Razah phục vụ trong quân đội Hoàng Gia Anh thời Thế Chiến Hai. Sau 5 năm tự trị, Mã Lai được độc lập năm 1957.
    Năm 1959 đến lượt Tân Gia Ba được giải phóng do chủ trương ‘’độc lập nhờ liên lập’’ (với Mã Lai trong Liên Bang Mã Lai Á). Luật Sư Lý Quang Diệu đã từng gia nhập Luật Sư Đoàn Luân Đôn và Đảng Lao Động Anh trong thời gian du học. Năm 1989, khi hòa bình Đông Dương vãn hồi, dân số tại 3 nước Đông Dương là 61 triệu và tại 11 cựu thuộc địa Á Châu khác là 1 tỷ 40 triệu.
    Thuyết Trình Năm 2000
    Ngày 23-4-2000 tại Orlando, Florida Ngày 6-5-2000 tại Seattle, Washington Ngày 25-6-2000 tại Westminster, California
    Luật Sư Nguyễn Hữu Thống Ủy Ban Luật Gia Bảo Vệ Dân Quyền

    Đã thích bởi 1 người

  2. Cảm ơn…Phơi bày mặt thật Hồ chí Minh …

    Thích

  3. dit me chung may toan lu phan dong,thang nao dam ra mat noi thang hay chi dung trong bong toi sua bay sua ba….dung la ngu nhu cho

    Thích

  4. Một quốc gia Việt Nam độc lập và một người lãnh đạo tuyệt vời, Chủ tịch Hồ Chí Minh muôn năm.
    Các tổ chức phản động đưa các thông tin tuyên truyền xuyên tạc lịch sử làm làm ảnh hưởng tâm lý và chính trị của người dân.
    Đề nghị người dân Việt Nam cảnh giác với bọn này.

    Thích

    • @Khach:
      Hãy đưa dẫn chứng ra chứ đừng nói như con vẹt không có cái đầu như thế!!! “Khach” vẫn còn lạc ở trong “rừng” chưa ra sao? Thế thì con cháu của “Khach” sau này sẽ như thế nào???

      Thích

  5. uh, toàn một lũ bè chó bán nước. Phản động để an kứt hả bọn mày

    Thích

  6. lu cho phan dong toan noi nhung loi ban nuoc hai dan

    Thích

  7. Cách đây 6 năm, tôi vô tình đọc được một bài viết về chủ quyền biển đảo Hoàng Sa. Và tại thời điểm đó tôi cũng cho rằng đây là thông tin của nhóm phản động, cho đến bây giờ thì mới hiểu đó là sự thật.

    Thích

  8. Đây, thêm một tài liệu tham khảo đáng được quan tâm của học giả Phạm Quế Dương gởi Đảng CSVN. Tôi tin sự thật sẽ được sáng tỏ trong nay mai, khi đất nước VN thật sự có thanh bình.

    Thích

  9. Rất buồn Lực Bất Tòng Tâm

    Thích

  10. NÓI ĐI NÓI LẠI

    Nói đi nói lại vậy thôi
    Có gì đã rõ trên đời này đâu
    Chỉ khi lịch sử ngã màu
    Sang trang mới thấy việc hầu là sao

    Nên chi mọi việc tầm phào
    Nói đi nói lại có nào khác nhau
    Quyền uy khi đã trên cao
    Cũng toàn sự thật cào cào khác chi

    Thuyền đi thì sóng cũng đi
    Những gì còn lại mới thì trong veo
    Chỉ ai từng đã trèo đèo
    Xuống đèo mới biết hiểm nghèo là sao

    Chớ còn ở mãi trên cao
    Tưởng đời nào khác cái ao trong vườn
    Nên đời vẫn chỉ đáng thương
    Đùa nhau như lá ngoài đường khác chi

    NẮNG NGÀN
    (28/8/15)

    Thích

    • Các bạn khựa ơi kể cả người Việt chúng tôi và mấy thằng khựa ngu đần như các bạn hay mấy ông Phù Tang dấn dớ đều là người đông á, nhưng có những người chỉ cần nhìn qua là biết ngay người dân nước nào Bác Hồ của chúng tôi thì ngay cả kẻ thù cũng phải kính trọng vậy nên các bạn đừng động vào Cụ không thì cụ nhà các bạn cũng sẽ bị chung tôi động vào thôi. Còn nếu muốn viết bài thì hãy viết mấy bài kiểu như ” tủng của ăn cắp la làng” “tủng của cắn mông người khác lúc người ta không đề phòng” cái đó mặc con mẹ các bạn hoặc mặc thằng tổ các bạn.

      Thích

  11. Thằng viết bài này không có bố,ông bà cụ kị nội….

    Thích

  12. Cho du bac ho la nguoi cua ai thi cung khong quan trong thuc te da noi len tat ca bac lo cho ai lam gi thi moi nguoi da thay cong lao do chua du hay sao.dung an xong quyet mo nhu ga khong biet on nghia .ranh roi o khong ve lo trong rau nuoi ga tam chuyen tau lao kg

    Thích

    • Ngu deo’ tuong duoc, the ky 21 roi chiu kho Google di, ton tho 1 thang sat nhan, trao tro giet nguoi khong gom tay nhu HCM macon hanh dien thi` deo’ biet VN se di ve dau. DMCS

      Thích

      • kệ họ thôi bạn tank
        bị nhồi não đến mức k tin đó là sự thật
        tôi là 1 người được học và làm theo lý tưởng bác suốt những năm ngồi trên ghế nhà trường
        luôn đạt cháu ngoan bác hồ đây nhưng tôi vẫn nhận ra
        họ chết thì cũng k bao giờ biết đc sự thật là gì đâu

        Thích

  13. XUYÊN TẠC MACH LẠC NHỈ?

    Thích

  14. Thằng điên nào xuyên tạc cũng ngu!!!!

    Thích

  15. Tôi thật buồn khi biết được sự thật này
    Nguyễn Ái Quốc và HCM là 2 người hoàn toàn khác nhau
    haizzz
    biết càng nhiều càng đâu lòng

    Thích

  16. bọn trung quốc muốn chiếm nước còn bôi nhọa danh phẩm cao quý của Bác nửa Bác Hồ Là Người Việt Nam.

    Thích

  17. Mấy thằng mất dạy trung cẩu, viết như thật vậy, bộ muốn lừa trẻ con ah,trung cẩu mà sinh ra được một người tài giỏi xuất chúng và một nhân cách sống như vậy sao ???

    Thích

  18. Nhảm nhí.xàm

    Thích

  19. Em xin lối nhưng các bác cho em nhét những thứ tồi tệ nhất vào mồm thằng viết bài này nhé

    Thích

  20. Lịch sử Việt nam chỉ nên toám gọn thế này.-
    Trước nết hãy đừng gán gép ý thức hệ cs vào công cuộc thống nhất VN, vì dưới bất kỳ dưới hình thức nào thì HCM chí có một chủ chương đánh Pháp đuổi Nhật, và sau này là Mỹ để có độc lập thống nhất ,Hòa bình cho VN. Khi dành độc lập mà TQ hay Liên xô cho vũ khí thì đều tốt, chỉ có thằng ngu mới đi hỏi mày là cộng sản tao không thèm lấy vũ khí của mày! Việt nam đánh pháp chỉ có súng kíp và gây tầm vông không dựa vào Nga ,TQ thì cậy ai?
    Cần dựa vào dòng chảy của lịch sử mà bàn luận mới thật là công tâm.
    Trước tiên , nhà Nguyễn để rơi VN vào tay Pháp. Pháp đã chia VN làm 3 phần với 3 chế độ chính trị khác nhau, cộng với Lào và căm pu chia thành 5 vùng của Liên Bang Đông Dương.Việt nam bị xóa tên trên vũ đài quốc tế.Trước đó, cấc cụ Trương Định , Nguyễn Trung Trực, Phan đình Phùng, Hoàng Hoa Thám… đều võ trang đánh Pháp nhưng đều thất bại, các trí thức lớn như Phan Bội Châu, Ph Chu Trinh đều bó tay trước thực dân Pháp.
    Lợi dụng Pháp dâng Đông dương cho Nhật và sau đó Nhật đầu hàng đồng Minh, Việt Minh đã giành chính quyền và tuyên bố xóa bỏ tất các hiệp ước mà nhà Nguyễn đã ký với Pháp và truất quyền cai trị của Pháp tại VN.
    Lúc đó Bảo Đại liền công nhận và tham gia chính quyền Việt Minh, sau này ông ta bỏ Việt Minh theo Pháp thành lập chính quyền Quốc Gia, quân đội , tài chính đều do Pháp tài trợ, còn quân đội quốc gia làm nhiệm vụ đánh lại Việt Minh.
    khi ấy Ngô Đình Diệm bị Việt Minh bắt, nhưng được Hồ chí Minh thả , sau này ông ta trở thành con bài và là nạn nhân của người Mỹ.
    Đây là tiền đề cho sự trớ trêu của Lịch sử
    Sau 9 năm đánh Pháp. Việt Minh đã tiêu diệt và bắt sống 16 ngàn lính Pháp tại Điện Biên Phủ.Theo Hiệp Định Giơ ne vơ 1954, nếu năm 1956 VN hiệp thương 2 miền thống nhất nam Bắc thì thật là tuyệt vời, nhưng chính quyền Quốc gia đã được Mỹ nuôi nấng âm mưu chia cắt Vn lâu dài. Sức manh và ý chí dân tộc đã nhấn chìm tham vọng này.
    sau ngày 30/4 Năm 1975 Việt Nam thống nhất, những kẻ theo đuôi ngoại bang tìm mọi cách hạ thấp vai trò lịch sử của cụ Hồ, mà quên đi rằng VN đã từng bị Pháp xóa tên hỏi bản đồ thế giới, một hành động của Pháp được ví với quân xâm lược phong kiến TQ biến Vn thành quận Giao chỉ thuộc Minh trong thế kỷ 15.

    Thích

  21. Ôi giồi ôi! Cái thằng chó tác giả phạm quế dương(thằng này chó quá nên không thèm viết hoa) nó là người phản quốc! Vào trang này đi https://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%E1%BA%A1m_Qu%E1%BA%BF_D%C6%B0%C6%A1ng.
    Bà con đừng lo sợ hay nói gì nhiều cho mệt, toàn là lũ bán nước để cầu lấy phú quý

    Thích

  22. Nhìn sự phát triển của Tây đức,Đài loan,Nhật,Nam hàn nơi có quân đội Mỹ đóng .Cùng với việc Mỹ trao trả độc lập cho Phillipines 4-7-1946, ta xác định được giá trị của Mỹ không fải là xâm lược.Mà Mỹ chỉ tham chiến vì chống lại sự bành chướng của cộng sản và các thể chế độc tài hặc những nơi mất an ninh kéo dài và có nguy cơ ảnh hưởng xấu tới quyền lợi của Mỹ.

    Vì lý lịch cộng sản nên các thư HỒ gửi tổng thống Mỹ đã không được hồi đáp,…HỒ cùng đường bám Tầu và Liên xô. Nếu Hồ không có lý lịch cộng sản thì không có chiến tranh MỸ – VIỆT. Hồ và Việt minh đã có thời gian hợp tác với OSS tại Việt bắc,OSS 1 tổ chức tình báo của Mỹ,…tổ chức này đã xác minh HỒ là cộng sản.PATTI người Mỹ chỉ huy nhóm OSS đã giúp HỒ soạn bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP cho HỒ và PATTI cũng có mặt tại CỘT CỜ HÀ NỘI tại lễ tuyên ngô độc lập 2-9-1945.Và vì sự hiện diện của OSS bên HỒ mà TRẦN TRỌNG KIM & BẢO ĐẠI bị tiếm quyền,2 ông cho rằng HỒ đã được Mỹ công nhận và ủng hộ,nên buông xuôi,… (vì chiến thắng phát-xít, Mỹ trở nên sáng giá,quyền lực nhất thế giới)…sợ chi tiết này lộ ra thì sự thật về nguyên nhân gây ra cuộc chiến tranh Mỹ – Việt bị phanh phui….NÊN CHI TIẾT NÀY CSVN DẤU NHẸM,

    CHÚ Ý:
    Bạn tìm hiểu tại sao 1944 lấy tên VIỆT MINH??? 2-9-1945 đặt tên VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA, ĐẢNG LAO ĐỘNG VIỆT NAM,trong khi đảng csvn đã thành lập từ 1930…?cố ý dấu 2 chữ CỘNG SẢN &̃ 19̣46̉ HỒ gử̉i thư cho tổ̉ng thống Mỹ để làm gì ? tại sao mãi 1950 Mao mới công nhận chí́nh phủ Việt nam dân chủ̉ cộng hòa,Liên xô thì Stalin từ chối công nhận,mãi thời Khrushchev mới công nhận. TẠI SAO mớ́i là điều cầ̀n biế́t.Vì cà Liên-xô và Tầu đã biết HỒ gửi thư cho Mỹ,bị Mỹ từ chối chứ không tốt đẹp gì.LÊ DUẨN biết điều này nên LÊ DUẨN rất xem thường HỒ.

    Thích

  23. Báo lá cải, dẹp đi

    Thích

3 Trackbacks / Pingbacks

  1. Lịch Sử và Dân Tộc | CHỐNG TRUNG QUỐC XÂM LẤN VIỆT NAM
  2. Lại thêm tài liệu viết Chủ tịch Hồ Ch í Minh là người Trung Quốc – Phạm Quế Dư ơng | Văn Tuyển |
  3. Thêm tài liệu tiết lộ Hồ Chí Minh là người Trung Quốc !? | tunhan

Gửi phản hồi cho Ẩn danh Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.